Hưởng ứng phong trào tẩy chay kim chi mạnh mẽ của cư dân mạng, mình vừa có lời thề không xem phim Hàn trong 2 tháng, thì lại vô tình nhìn thấy một bài hát mình thích lâu lắm rồi của Park Wan Kyu trên Youtube. Lần đầu tiên nghe bài này hồi mười mấy năm trước, mình cứ nghĩ nó là nhạc Trung. Mình không nhớ ý nghĩa tên bài hát tiếng Hàn là gì, hình như tình yêu nghìn năm gì đó, còn tên bài hát tiếng Trung là "Đến chết cũng phải yêu". Bản tiếng Trung rất hay, và mình thích nó tới nỗi có lần xem một bộ phim Trung Quốc trên ti vi, nhân vật phản diện trong phim lấy nhạc chuông điện thoại là bài hát này, và mình đã ngay lập tức có cảm tình luôn với nhân vật ấy. Cũng vì bản tiếng Trung hay và nổi quá nên một thời gian dài mình cứ nghĩ đó chính là bài hát gốc. Cho tới một ngày mình đọc thấy comment ở đâu đó trên Youtube nói rằng đó là một bài nhạc Hàn. Và khi nghe bản Hàn, thì mình đã chết nó đứ đừ.
Nếu nghe bản tiếng Trung khiến mình nghĩ tới tâm sự của một chàng trai trẻ, thì khi nghe bản tiếng Hàn, Park Wan Kyu lại hát như một người đàn ông từng trải. Và vào lúc này, bài hát này, như một sứ giả của cái đẹp, xóa tan hết những khó chịu của mình với người Hàn Quốc những ngày vừa qua.
Chuyện này khiến mình nhớ tới một việc rất buồn cười mà mình làm mấy năm trước, đó là phân loại các nước theo cung Hoàng Đạo. Và Hàn Quốc hồi đó chính là nước đầu tiên được mình phân loại. Với mình thì cung Hoàng Đạo của Hàn Quốc là Thần Nông.
Đất nước này khiến người ta một là yêu say mê, hai là ghét cay ghét đắng. Người Hàn Quốc duy mỹ, yêu cái đẹp đến mức cực đoan. Mà không chỉ cái đẹp, Hàn Quốc còn cực đoan trong nhiều thứ. Ví dụ như mối thù hận của họ với Nhật Bản, thực sự là rất sâu đậm và đúng kiểu thù lâu nhớ dai, mới năm ngoái vẫn còn làm phim để kể về tội ác của Nhật. Rồi nói đến khoản mồm miệng độc địa và cay nghiệt chắc không nước nào tranh nổi với Knet. Nhưng sau cùng, nó vẫn là một đất nước mang tới những điều kì diệu về kinh tế, điện ảnh và âm nhạc. Và mình vẫn yêu phim Hàn cũng như nhạc Hàn.
Thôi thì trong lúc nghe nhạc, mong Hàn Quốc sớm tai qua nạn khỏi còn tập trung làm phim và nhạc để hai tháng nữa mình còn có cái xem.
P/S: Có lẽ nhiều người xa lạ với cái tên Park Wan Kyu, nhưng ở Việt Nam có một bài hát rất nổi tiếng do Park Wan Kyu hát cách đây gần 20 năm, là bài hát Help me love trong phim Giày Thủy Tinh. Cho tới giờ ngoài Match Point của Woody Allen thì mình vẫn nghĩ đây là bộ phim có nhạc phim hay nhất, dù bản thân mình không thích và không xem phim đó. Có lẽ một phần nhờ giọng hát của Park Wan Kyu.