Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

Tốt nghiệp lớp Phong Cảnh


Tranh vẽ tốt nghiệp lớp Phong Cảnh. Vẽ theo ảnh chụp trên Pinterest.

Thực ra thì mình không phải là một người có tư duy hình ảnh tốt. Một dẫn chứng mà mình hay kể với mọi người cho việc này đó là việc mình đọc Đô rê mon từ bé nhưng mãi tới gần đây mình mới phát hiện ra rằng khuôn mặt con mèo đấy rất buồn cười. Ngay từ bé mình đã thích đọc truyện chữ hơn truyện tranh, thậm chí ngay cả khi đọc truyện tranh thì mình cũng chuyên tâm đọc chữ chứ nhiều lúc chả quan tâm tranh vẽ cái gì, miễn sao nắm được nội dung là được.

Mình đăng kí đi học vẽ một cách rất tình cờ. Mình thấy một cái quảng cáo lớp căn bản dành cho người mới bắt đầu, giá rẻ bất ngờ vì trước giờ mình luôn nghĩ rằng học mấy môn nghệ thuật vẽ vời gì đó thì học phí sẽ rất đắt và chỉ dành cho những kẻ đủ phú quý để sinh lễ nghĩa. Nhưng thứ khiến mình đăng kí học chính là phần lí thuyết căn bản về hội họa, phần mà mình thích nhất trong khung chương trình.

Thực ra trước đây thi thoảng mình cũng từng vẽ lợn vẽ mèo, thậm chí hồi cấp 1 còn vẽ ảnh Thủy Thủ Mặt Trăng để bán cho đứa bạn cùng lớp, nhưng tất cả chỉ cũng chỉ là một sự sao chép vụng về, chỉ đơn giản dừng ở mức đi nét và tô màu, không có một chút tư duy gì về bố cục, đậm nhạt, mảng khối, sáng tối. Đi học lớp vẽ mình như được mở ra một chân trời mới. Đúng là cái gì có học vẫn hơn.

Tuy kì nghỉ Tết Covid quá dài khiến nhiệt tình của mình với việc vẽ giảm sút thê thảm, lười biếng luyện tập, thậm chí nếu không phải vì đã đóng tiền từ trước Tết, có lẽ mình đã không học lên lớp Phong Cảnh, nhưng khi đi học thì mình vẫn thật sự rất vui. Việc ngồi bôi bôi trát trát những lớp màu đòi hỏi một sự tập trung khá cao khiến mình có cảm giác như đang thiền vậy. Việc vẽ thực sự giúp giải tỏa xì trét một cách khá hiệu quả.

Mình chưa thực sự hài lòng với bức tranh tốt nghiệp này vì có quá ít thời gian để vẽ và sửa cây hồng, nhưng dù sao đây cũng đã là một thành công lớn. Không biết tới lúc nào mình mới lại có thể cầm cọ để vẽ tiếp như thế được nữa.

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2020

Vì sao nên hạnh phúc?

Tranh vẽ theo ảnh chụp từ Pinterest
Hồi những năm quanh 22 tuổi mình cũng từng có ý định tự sát. Một thời gian dài mình chìm trong rượu và thuốc lá. Nhưng rồi cuối cùng mình cũng thoát ra được, trở thành một con người mới, lạc quan và yêu đời một cách đến chính mình cũng cảm thấy kinh ngạc.

Thứ đầu tiên cứu rỗi mình chính là gym. Việc tập thể dục và ăn uống khoa học khiến mình trở nên khỏe mạnh hơn cả về thể xác lẫn tinh thần. Cơ thể khỏe mạnh thì tự dưng chăm chỉ lao động, cảm thấy mình có ích. Thể xác khỏe mạnh kéo theo một tinh thần minh mẫn, mình hiểu ra được nhiều điều, không còn chìm trong những tháng ngày âm u tù mù như tranh trừu tượng về mọi thứ nữa.

Và điều tiếp theo cứu rỗi mình đó là sách Lịch sử Thế giới. Việc đọc Lịch sử khiến mình thấy quá khứ của loài người thật sự là một nơi tối tăm, và hiện tại, dù còn nhiều bất cập, nhưng thật tươi đẹp. Mình có niềm tin hơn vào nhân loại, rằng ngày mai thậm chí sẽ tốt hơn hôm nay, như hôm nay đã tốt hơn hôm qua. Việc đọc Lịch sử cũng khiến mình dừng suy nghĩ rằng mình là một người đặc biệt, vì thật ra, mình chỉ là một chấm nhỏ trong sự tồn tại và phát triển của loài người. Mình chưa làm được gì để đáng được coi là đặc biệt cả.

Thôi nghĩ rằng mình đặc biệt, mình đã bắt đầu quan tâm và bao dung hơn với những người mà mình đã từng coi là tầm thường xung quanh, những kẻ mà mình cho rằng không có tâm hồn, suốt ngày chỉ biết vật lộn với cơm áo gạo tiền bỉm sữa cứt đái. Mình bao dung và yêu quý họ hơn, tìm thấy những sự đáng yêu trong họ. Theo thời gian, mình thấy những nỗi đau của bản thân trở nên mờ nhạt dần. Cuộc sống trở nên thật đáng yêu.

Hãy chấp nhận rằng mình là một người bình thường, có đau khổ sướng vui như hàng tỉ người trên Trái Đất này. Nỗi đau của mình thật ra cũng chỉ như những nỗi đau của bao người khác. Loài người về cơ bản là giống nhau, chỉ là mỗi cá thể được đặt trong những hoàn cảnh và được ban cho một chút trí tuệ khác nhau mà thôi. Vì vậy hãy bao dung, yêu thương nhân loại. Cuộc sống sẽ tươi đẹp hơn nhiều.
(12.06.2016)