Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2019

K2 - Cũng đáng xem đấy chứ

Lí do mà tự dưng mình nhớ đến cái bộ phim tin tin này ngay trong ngày mùng 4 Tết con Lợn dù đã xem nó được 2 năm là do đang bị nghiện bài Forever ost của phim Misty do Ji Jin Hee và Kim Nam Joo đóng vai chính. Mình phải công nhận là ost phim Hàn luôn rất đỉnh. Với mình thì là đỉnh nhất mẹ nó thế giới. Có nhiều bài hát nhạc phim Hàn Quốc hợp gu mình một cách hoàn hảo. Ví dụ như mấy bài ost tiếng Đức của K2. (Tất nhiên chỉ có mấy bài tiếng Đức này thôi. Còn mấy bài tiếng Hàn nhạc xập xình trẻ trung thì vẫn nhạt nhẽo như bao phim dành cho tuổi tin khác).

Mà nghe lại và đọc lyrics của mấy bài này mới phát hiện ra cái bộ phim tin này lấy cảm hứng từ Bạch Tuyết và bảy chú Lùn. Nhân vật của Yoona chính là Bạch Tuyết bị mẹ kế đẩy vào rừng sâu. Theo lyrics thì nhân vật của Ji Chang Wook là con sói nhưng mình thấy cũng giống chú thợ săn được hoàng hậu giao nhiệm vụ giết Bạch Tuyết hơn. Còn rõ ràng Phu Nhân là mụ phù thủy mẹ kế rồi. Thảo nào mà hồi trước cứ thấy lyrics có chó sói rồi rừng sâu các kiểu, mình còn chẳng hiểu gì. Rồi cũng cứ luôn thắc mắc tại sao lyrics lại là tiếng Đức. Đức thì liên quan cái quần què gì ở đây. Mình còn tưởng tiếng Đức là ngôn ngữ gốc của mấy bài hát ấy cơ. Việc phát hiện ra nó xây dựng nhân vật dựa trên bộ khung của Bạch Tuyết và bảy Chú Lùn khiến mình thấy mọi thứ sáng tỏ hơn rất nhiều.

Phim Hàn rất hay lấy cảm hứng từ các câu chuyện cổ tích châu Âu hoặc kinh thánh. Ví dụ như Chị gái của Lọ Lem, Alice phố Cheong Dam Dong, Huyền thoại biển xanh gì gì đó, Phía đông vườn Địa Đàng... Việc lấy cảm hứng từ cổ tích và kinh thánh khiến cho những bộ phim ấy có một giá trị nhất định dù nhiều lúc nội dung vớ vẩn vô cùng.

Nội dung K2 thì không vớ vẩn, chỉ hơi ảo thôi. Với mình thì nó khá là có sức nặng về tình cảm cũng như âm mưu. Điểm trừ về nội dung của phim là từ tập 6 tới tập 15 cố tình chiều lòng khán giả tuổi tin bằng đường dây câu chuyện tình yêu trẻ con vớ vẩn của hai nhân vật chính. Thực sự thì với bối cảnh phim như vậy, âm nhạc như vậy, quay phim như vậy, diễn xuất của diễn viên như vậy, tình yêu của hai em ấy xứng đáng có một câu chuyện có chiều sâu và người lớn hơn cái tình yêu ngôn tình hường phấn ấy.

Về diễn viên, thì ai cũng đẹp. Ngoài các diễn viên thực lực khác, thì mình cũng đã bỏ định kiến về Yoona khi xem phim này. Thực sự là Yoona diễn tốt. Mình đã bị ngạc nhiên khi em ấy có thể vào một vai đau đớn mà lại ngọt như vậy. Có lẽ mình cũng không cần nói nhiều thêm về diễn xuất của Phu Nhân (Đành gọi là phu nhân dù mình rất ghét cách gọi này, chỉ vì mình không nhớ tên nữ diễn viên này, chỉ nhớ là họ Song vì hồi bé rất ấn tượng với họ của cô và vì cô đã từng là bạn gái của Ahn Jae Wook). Diễn vai phản diện mà còn được yêu thích hơn cả nữ chính.

Quay phim. Với mình thì phim này quay thực sự đẹp. Đẹp mà không bị sến. Lâu quá rồi nên mình cũng không nhớ nhiều để miêu tả lại các góc máy như thế nào. Nhưng có một cảnh ấn tượng tới nỗi mà mình chắc sẽ không bao giờ quên. Đó là cảnh Ji Chang Wook mặc áo ba lỗ màu trắng ngồi uống bia trong khung cảnh mùa hè cạnh cái gara ô tô cũ nát. Cái nước phim vàng vàng nhiệt đới cùng tiếng ghi ta làm nền hợp với cái khung cảnh ấy và hợp với mình đến nỗi mình đã nghĩ rằng người đã sắp xếp những thứ ấy với nhau chính là tri kỉ của mình.

Gõ đến đây, thì phải đi tìm lại cái khung cảnh đó mới được.

(Ở dưới là ost của Misty, không phải ost của K2 nhé)






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét