Tự dưng muốn viết và cần viết. Ngay và luôn. Dù thật khó để có thể viết được gì trong những ngày này. Bởi tôi đang muốn dành thời gian để tập guitar.
Nhưng nói chuyện một vài dòng với em, cô gái hồn nhiên và đáng yêu nhất mà tôi từng gặp, bằng cái giọng láo toét mà chúng ta vẫn thường giao tiếp với nhau, khiến tôi cảm thấy như những ngày xưa cũ đang quay trở lại. Nó khiến tâm hồn tôi ngưng rã nát trong phút giây.
Đúng như em nói, cuộc đời thay đổi đ' biết đường nào mà lần. Không thể tin được rằng tôi, một đứa láo toét, bướng bỉnh, ghét trường học và trẻ con, lại có thể trở thành cô giáo. Không thể tin được rằng, tôi, một người ghét việc sản xuất hàng loạt và nguyên tắc, lại có thể đi dạy cho lũ trẻ kia cư xử giống những người (lịch sự) xung quanh. Không thể tin được rằng tôi lại có thể trở nên yêu trẻ con và bọn chúng lại yêu tôi đến thế.
Chờ đợi tiếp xem, cuộc đời rồi sẽ đưa ta về đâu.
Vì, một trong những điều thú vị nhất của cuộc sống này là không biết ngày mai sẽ ra sao mà.
bấm like ở chỗ nào thế nhỉ >_<
Trả lờiXóaChỗ này không dành cho mấy đứa háo danh như trên fuckbook đâu mà đòi like.
XóaBây giờ là 3h sáng. Em vẫn chưa ngủ được. Em vật vã như một con điên và thấy lại hình ảnh của chị của rất nhiều năm về trước. Mẹ kiếp! Nhưng mà đọc xong bài này em thấy buồn cười vãi đái luôn chị ạ. Em đã rút ra một bài học trong cuộc đời này nhờ vào cái blog của chị: HÃY CỨ BƯỚNG BỈNH, HÃY CỨ LÁO TOÉT! =))))
Trả lờiXóaÔi Giời ơi chuẩn quá!
XóaHãy cứ là chính mình. Tôi cảm thấy rất thoải mái khi tôi được làm một đứa láo toét.