Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Về những mối quan hệ bị cường điệu hóa

Tuổi trẻ thường có thói quen cường điệu hóa. Nhất là những nỗi đau. Nhưng không chỉ có nỗi đau đâu, mà kể cả yêu thương cũng không thoát được những cường điệu đó.

Khi ta yêu một người cách xa ta về mặt huyết thống, ta phát cuồng lên bảo rằng ta không sống nổi nếu thiếu người đó. Thật là ngu ngốc. Ngay từ khi còn là một đứa trẻ, mình đã chẳng bao giờ tin tưởng vào cái thứ tình yêu mà lý trí bị hormon làm cho mụ mị đó.

Nhưng khi lớn lên một chút, trong khoảng từ 15 đến 22 tuổi, mình cũng chẳng phải là ngoại lệ. Mình cũng cường điệu hóa nỗi đau và yêu thương của mình, bấu víu vào đó mà trải qua những ngày mà nếu không có những nỗi đau và yêu thương đó thì thật nhạt nhẽo.

Giờ thì mình biết rằng, thừa nhận cuộc sống của mình nhạt nhẽo còn hơn là cường điệu hóa những tình cảm và cảm giác của mình. Bây giờ, mình chẳng tin vào bất cứ mối gắn kết tình cảm nào ngoài tình yêu và những mối liên kết về mặt huyết thống.

Tình bạn ư? Các bạn hãy thôi cường điệu nó đi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét