Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2020
Lại một cuối tuần
Mình định cuối tuần này sẽ lại xem một bộ phim teen hoặc phim ngôn tình nào đó để nuông chiều những nơ ron thần kinh hảo ngọt sến súa của bản thân, nhưng cuối cùng thì lại không có thời gian. Thật buồn cười khi mình nói mình không có thời gian, vì mình chỉ ở nhà cả ngày chứ cũng chẳng đi đâu cả. Lý do là hôm nay bỗng dưng mình chạy đi nghe nhạc Quốc Bảo, nghe từ trưa tới chiều. Rồi mình lôi cái đàn ghi ta đựng trong cái hộp phủ đầy bụi ra tập.
Dạo này thi thoảng mình thấy khá hối hận khi học vẽ. Đáng nhẽ thời gian và công sức ấy mình nên để dành để đi học đàn thì hơn. Mình rõ ràng chẳng có một tí khả năng nào để đạt được một cái gì đó nhỏ nhoi trong hội họa, trong khi với âm nhạc, mình đã có một số sáng tạo nhất định. Cái mình cần là học hành bài bản hơn và đi thu âm những gì mình đã viết, một cách nghiêm túc.
Không biết mình sẽ duy trì được việc tập đàn này tới lúc nào, nhưng trước mắt, có lẽ nó phần nào giúp con người nghệ sĩ trong mình được giải phóng ra ngoài nhiều hơn, và giúp mình bớt sống một cách nhạt nhẽo vô nghĩa hơn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét