Nhân tiện lúc đang buồn và cần một thứ gì đó thật thật buồn, thật thật nhiều nước mắt, thật thật u tối để xem, mình đã quyết định đến với bộ phim có cái tên sến sẩm bộ tịch nghe tên muốn chửi thề là "Bi thương ngược dòng thành sông".
Công nhận là nó bi thương thật. Bi thương đến mức mình đã khóc tu tu huhuhu. Đang tuổi dậy thì mà sống trong hoàn cảnh như thế thì chắc mình cũng sẽ tủi thân hận đời mà chết mất. Dịch Dao vốn là một nữ sinh nhà nghèo, sống với người mẹ làm nghề mát xa hay bị hàng xóm dị nghị, suốt ngày bị mẹ càu nhàu, lại còn không cho Dịch Dao tiền để mua đồng phục mới, bị bạn bè chê cười. Như thế đối với một đứa con gái đang tuổi dậy thì mà nói thì cũng khá là bi thương rồi. Nhưng mà chưa đủ. Đùng một cái Dịch Dao phát hiện ra mình bị mắc bệnh phụ khoa dù chưa quan hệ tình dục bao giờ. Rồi lại còn bị cả trường biết và tẩy chay, làm đủ trò xấu với cô. Ánh sáng duy nhất trong cuộc đời của Dịch Dao có lẽ là người bạn thanh mai trúc mã Tề Minh, một hot boy học đường bình thường như bao hot boy học đường khác: xinh trai, học giỏi, tốt bụng, làm lớp trưởng.
Nhưng đúng lúc Dịch Dao bị tẩy chay ở trường, cần sự cảm thông và bảo vệ của Tề Minh, thì cậu hot boy lại bận đi tập huấn ôn thi học sinh giỏi gì đó, rồi bận kết bạn mới với Sâm Tương, cô gái xinh đẹp nết na ngoan hiền học giỏi, một người hoàn hảo giống như cậu. May mắn thay, Sâm Tây, người em trai sinh đôi ngỗ nghịch của Sâm Tương xuất hiện, thổi một làn gió mới vào cuộc đời của Dịch Dao, dạy cô biết dũng cảm đứng dậy đối mặt với những kẻ làm hại mình, chứ không chỉ âm thầm nhẫn nhục chịu đựng nữa.
Nhưng ánh nắng mà mặt trời mọc ở phía Tây là Cố Sâm Tây mang lại không thể nào xua tan hết được bóng đêm trong cuộc đời của Dịch Dao. Bi thương như bóng đêm tràn qua cuộc đời cô hết đợt này đến đợt khác. Để rồi đến lúc, đến chính cả Sâm Tây cũng lạnh nhạt với cô khi cô trở thành nghi phạm gây ra cái chết của Sâm Tương. Cao trào của phim đẩy Dịch Dao tới lựa chọn cuối cùng: lấy cái chết để trả thù những kẻ đã đẩy cô vào lựa chọn này. Một sự trả thù khôn ngoan, nhưng tiếc là phải đổi bằng chính mạng sống của cô.
Kể từ lúc xem phim Đường Sơn đại địa chấn lần trước, mình luôn rất ngưỡng mộ điện ảnh Trung Quốc vì làm phim tuyên truyền thôi mà chẳng ai nghĩ rằng đó là phim tuyên truyền cả. Đến cả bộ Bi thương ngược dòng thành sông này cũng là phim tuyên truyền phòng chống bạo lực bạo lực học đường, nhưng vô cùng chỉn chu, vô cùng đáng ngưỡng mộ.
Cái đầu tiên mà mình muốn khen, đó là một kịch bản máu chó và khá chặt chẽ. Các cao trào được đẩy lên cao dần cao dần sau mỗi phân đoạn, và kết thúc bằng một cái chết. Bi thương này nối tiếp bi thương khác.
Cái thứ hai mình muốn khen là quay phim. Dù mình ít bị tác động của thị giác khi xem phim nhưng mình thấy phim này quay đẹp, nhất là những cảnh sử dụng flycam.
Cái thứ ba mình muốn khen là diễn xuất và sự xinh đẹp của nữ chính. Mình thấy vẻ đẹp của cổ lai giữa Châu Tấn và Mã Tư Thuần. Trong suốt bộ phim, mỗi lần nhìn Dịch Dao là mình lại liên tưởng tới hình ảnh của Châu Tấn trong Mùa quýt chín.
Còn chê, mình dễ tính lắm nên chẳng chê gì cả. Có chăng là muốn phim khắc họa mối quan hệ của các nhân vật kĩ hơn một chút thì sẽ tốt hơn. Nhưng mà thôi, dù sao đây cũng chỉ là phim tuyên truyền phòng chống bạo lực học đường thôi chứ đâu phải phim ngôn tình.
Mạnh dạn đề xuất cho những ai thích máu chó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét