Cả năm rồi mình mới quay lại xem phim truyền hình Hàn Quốc. Có lẽ sự phát triển của đạo Tin Lành cũng như văn hóa phương Tây ở Hàn Quốc khiến phim Hàn thỏa mãn mình một cách kỳ lạ. Với mình thì Hàn Quốc không còn thuộc về phương Đông nữa. Nó đã trở thành một nền văn hóa toàn cầu.
Bộ phim kể về những vướng mắc trong cuộc đời của 3 nhân vật chính là một người tử tù, một cô chủ hiệu sách cũ và một anh thanh tra cảnh sát. Anh thanh tra và cô bán sách yêu nhau. Anh tử tù cũng yêu cô bán sách. Yêu từ khi ảnh còn chưa thành tử tù. Loằng ngoằng một lúc, cả 3 đều chết và được tái sinh rồi gặp lại nhau sau 30 năm.
Mình thích chủ đề của phim cũng như cách dẫn dắt câu chuyện đầy chất thơ, thích những ẩn dụ mà phim sử dụng khi đề cập tới Kinh Thánh và Đồi Gió Hú, thích sự u tối trong tâm trí con người mà phim đề cập tới, dù chưa sâu. Phim có ý tưởng hay, cốt truyện và xây dựng nhân vật cũng tốt, nhưng có lẽ chưa được đều tay lắm. Mình thích 12 tập đầu, đặc biệt là tập 1 và tập 2, phần đề cập tới kiếp trước của những nhân vật chính. Chỉ riêng 2 tập này cũng đã có thể dựng thành một bộ phim điện ảnh nói về sự cứu rỗi, tình yêu và sự đớn đau của người tử tù. Ở phần này, quả thật nhân vật tử tù được xây dựng rất tốt và diễn xuất của diễn viên cũng rất xuất sắc. Đến nỗi mình đã mong sao ở kiếp sau, anh ta sẽ có được tình yêu của cô bán sách.
Thế nhưng cuối cùng 10 tập tiếp theo, mình lại bị nhân vật anh thanh tra chinh phục, bởi ảnh thực sự ngầu, còn nhân vật tử tù ở kiếp sau thì mình không cảm thấy sự logic trong những hành động của anh ta nữa. Dù được xây dựng cho một cuộc sống đau khổ mới, nhưng mình không nhìn được sự đau đớn chân thật như nhân vật ấy ở kiếp trước. Hai nhân vật mình thích ở kiếp trước là anh tử tù và cô bán sách, trở nên không chân thật và khó nhận được đồng cảm trong kiếp sau. Còn nhân vật mình không ưa ở kiếp trước là anh thanh tra thì trở nên vô cùng ngầu ở kiếp này.
Còn một điểm nữa khiến kịch bản bị đuối, đó là vì các nhân vật ác được giải quyết một cách quá dễ dàng, và không có một trùm cuối thực sự tạo được bất ngờ cho khán giả. Cả tên giết người chân chính hay đứa con gái của hắn cũng đều là nhân vật rất hay, cả bà mẹ luật sư nhà văn hay ông công tố viên trưởng cũng vậy, đáng tiếc vẫn chưa đủ nguy hiểm để tạo ra những trở ngại cho việc phá án.
Nếu không có 4 tập cuối lạc quẻ, nó vẫn là một bộ phim thật sự rất hay đối với mình.
Bài hát cuối mỗi tập phim này hay và hợp kinh khủng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét