Buổi sáng mùa thu đẹp vãi
Nắng vàng lênh láng khắp trời
Tôi bước chầm chậm để hứng
Đầy hai xô nắng mới thôi.
Buổi sáng ngủ dậy, mở cửa sổ thấy nắng chảy đầy trời.
Ngồi trước hiên để những giọt vàng óng ánh chảy trên da.
Tranh thủ giặt quần áo để được ngắm những cái dây phơi đầy màu sắc đung đưa trong nắng.
Những nỗi âu lo ngày hôm qua chỉ còn là một vệt mờ xa thẳm trong ký ức. Chỉ còn lại đây là một bình yên trọn vẹn và đủ đầy.
Văn Minh chỉ có thể ăn được ánh trăng, còn mãi mãi phải nương nhờ ánh nắng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét