1. Hê hê chả biết viết gì cơ mà đang phởn nên cứ làm mẹ một cái bài viết mới cho nó máu. Ít ra thì cũng nên định dạng một ngày vui bằng những câu chữ cũng vui.
Mà vì sao lại vui ấy nhể?
Ôi Giời chả cần biết. Cứ vui là tốt rồi.
2. Có em ở chỗ làm biết xem tử vi bảo cung phu thê của mình có sao Phi Liêm nên có nguy cơ lấy chồng ngoại quốc. Thật là đáng sợ.
Mặc dù từ lâu mình đã tự coi mình là người vô Quốc tịch và không có Chủ nghĩa Dân tộc, nhưng mà như thế không có nghĩa là mình không bị ảnh hưởng bởi những khái niệm đó. Ai thích thì thích chứ mình thì chả ham hố gì ba cái vụ lấy phải một người chả có chung tiếng mẹ đẻ với mình. Cho dù mình có thể giao tiếp bằng tiếng khác, nhưng sự giao tiếp bằng ngôn ngữ nước ngoài đó chắc chắn không thể nào lấp đầy được những khoảng cách trong sự cảm nhận cái đẹp về mặt ngôn ngữ mà hai con người không cùng chung tiếng mẹ đẻ có thể chia sẻ được với nhau.
Chưa nói về Văn hóa. Mẹ kiếp, người ta cứ nói tình yêu tình quái quỷ gì đó có thể xóa nhòa khoảng cách và khác biệt Văn hóa, nhưng mình cóc tin. Yêu đương hay kết hôn như thế thì cô đơn bỏ mẹ. Sự nổi dậy của những hóc môn sinh dục hoặc hóc môn gì đó có thể khiến tim một số người đập loạn lên trước những người khác biệt về Văn hóa, nhưng mình chắc chắn là để có một cuộc hôn nhân hạnh phúc (vầng, ai mà chả hướng đến hôn nhân hạnh phúc), thì cần nhiều hơn thế. Ít ra là, trong trường hợp của mình.
Nói tóm lại, tôi chỉ muốn kết hôn với đàn ông sinh ra và lớn lên ở Việt Nam thôi.
3. Mùa Hè rực rỡ đã về.
Trong mỗi phân tử không khí dày đặc hơi nước tràn ngập mùi vị, âm thanh và màu sắc.
Trời ơi em chỉ muốn hét lên vì sự rạo rực mà mùa Hè luôn rắp tâm làm dấy lên trong em cùng với một tình yêu cuộc sống quá đỗi tươi trẻ và nồng nàn. Em chỉ muốn chìm đắm ngập ngụa trong cái thế giới giàu có ánh mặt trời và tiếng chim rộn rã ấy.
Chìm đắm mãi, như không bao giờ có mùa Đông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét