Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

09.11.2019: Gia đình Addams và Gia đình Triều Tiên




Gia đình Addams và Gia đình Triều Tiên

Hôm nay mình tình cờ xem được 2 video tưởng như chẳng liên quan với nhau nhưng lại khiến mình có một sự liên hệ thú vị. Video đầu tiên là một clip hơn 4 phút về chuyến đi du lịch Triều Tiên của một anh công dân Hồi Giáo Israel. Video thứ 2 dài hơn rất nhiều, là bộ phim hoạt hình Gia đình Addams mà chiều nay mình xem cùng cô Trang ở CGV.

Cả 2 video này đều nói về một tập hợp những cá thể đứng ngoài dòng chảy chung của xã hội. Họ được miêu tả như những con ngáo ộp, kì quặc, khó hiểu. Và có một bộ phận tự cho mình là thượng đẳng hơn, muốn được đồng hóa họ, biến những kẻ ngoài rìa xã hội kia thành những kẻ giống như mình mà chẳng hề quan tâm xem những kẻ lập dị kia có muốn bình thường giống họ hay không.

Trước tiên phải nói về phim Gia đình Addams. Đây là một bộ phim theo mình là hay. Dù kịch bản vẫn còn hơi đuối, phần giải quyết vấn đề hơi vội và quá dễ dàng, nhưng nhìn chung bộ phim xây dựng được một thế giới khá đặc sắc, tính cách nhân vật ấn tượng, nhiều câu thoại hài hước, đường dây câu chuyện cũng hấp dẫn, khiến một đứa vốn ghét xem mấy thứ kinh dị như mình cũng bị cuốn vào các tình tiết.

Đại loại là phim kể về Gia đình Addams, vốn là một gia đình có ngoại hình và sở thích là những thứ kì quái và gớm ghiếc, đi đâu cũng bị người dân xua đuổi. Cuối cùng, họ tìm được một nhà thương điên rùng rợn bị bỏ hoang trên đỉnh núi, phù hợp với sở thích kỳ quái của họ. Cặp vợ chồng mới cưới nhà Addams chuyển tới sống ở đó, sinh con đẻ cái. Suốt 13 năm liền, tất cả các hoạt động của họ đều diễn ra bên trong khuôn viên nhà thương điên, giữa lớp sương mù bao phủ dày đặc, tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài.

Rồi một ngày, lớp sương mù tan, hình ảnh nhà thương điên đáng sợ trên đỉnh núi lọt vào khung hình của một chương trình truyền hình bất động sản. Người ta lo sợ gia đình Addams kì quái sẽ trở thành mối đe doa của người dân trong thị trấn ở phía dưới. Bà chủ đầu tư của khu đô thị mới xây dựng tới gõ cửa nhà Addams và đề nghị gia đình này hãy sơn sửa lại ngôi nhà theo phong cách đô thị hường phấn cho giống những ngôi nhà bình thường khác. Tất nhiên nhà Addams không chịu. Họ muốn sống đúng với sở thích của họ, dù đó là những thứ kì quái và gớm ghiếc theo tiêu chuẩn thông thường.

Khi ngồi xem phim, trong đầu mình cứ nghĩ đến hình ảnh của đất nước Triều Tiên trong cái clip của NAS mới xem lúc trưa. Triều Tiên chính là gia đình Addams của thế giới thực. Rất nhiều người nhìn đất nước ấy như nhìn những sinh vật kì quái, đáng thương, và mong người dân Triều Tiên được sống tự do và hạnh phúc như họ. Và nói thật, mình ghét cái kiểu tỏ ra thượng đẳng bằng cách cho rằng mình tự do hạnh phúc hơn người khác như vậy. Mình nghĩ rằng số phận đất nước Triều Tiên là do người dân Triều Tiên tự quyết định. Mình ghét việc họ lấy tiêu chuẩn dân chủ tự do của bản thân ra để áp đặt và đánh giá về sự hạnh phúc của người dân Triều Tiên, bởi thật ra những kẻ tự xem mình là dân chủ cấp tiến phương Tây này, cũng chỉ đang hành xử và suy nghĩ bởi sự áp đặt mà hệ thống xã hội của họ tạo nên thôi. Đừng nghĩ rằng sự áp đặt này là văn minh tiến bộ hơn sự áp đặt khác.

Thông điệp của bộ phim Gia đình Addams chính là tôn trọng sự khác biệt. Có thể gia đình Addams không giống chúng ta, nhưng nếu họ cảm thấy muốn sống như vậy, thì đó là lựa chọn của họ, và chúng ta không có quyền can thiệp. Thiết nghĩ, gia đình Triều Tiên cũng cần được tôn trọng như vậy.

(Mà bản thân anh Hồi Giáo kia, anh sẽ nghĩ gì nếu có nhiều kẻ vô thần như mình nghĩ rằng ảnh thật khổ sở và mất tự do vì bị kìm kẹp trong mớ giáo lý của Hồi giáo?)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét