Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2019

Signal và Tunnel: Đỉnh cao và vực sâu

Signal quả không hổ danh là phim Hàn hay nhất 2016. Một bộ phim hoàn hảo từ kịch bản, diễn xuất, quay phim cho tới âm nhạc. Ngay khi tiếng đàn ghi ta dây sắt cùng giọng hát nam trầm vang lên ở đầu phim, mình đã biết rằng đây sẽ không chỉ đơn giản là một bộ phim điều tra phá án bình thường. Và quả là nó đã không làm mình thất vọng. Hơi tiếc khi gần hết năm 2019 mới xem nó bởi hồi trước mình vốn không thích Kim Hye Soo. Định kiến quả thực là không tốt. Dù những tập cuối có làm mình khá thất vọng vì bị đuối hơn so với những tập trước, nhưng đối với mình thì nó vẫn là đỉnh cao.

Tunnel thì ngược lại. Nó làm mình đi từ thất vọng này tới thất vọng khác. Phải nói là Tunnel có một cốt truyện khởi đầu khá tốt, tuy nhiên càng triển khai lại càng lỗi khi liên tiếp để các nhân vật chính mắc sai lầm, thường là hành động một mình và tự rơi vào nguy hiểm. Nhiều tình tiết khá dễ đoán. Mình cũng ghét khi kịch bản để lộ nhiều dấu vết để người xem khá dễ đoán về hung thủ thực sự và tiết lộ nó ngay từ giữa phim. Chả hiểu biên kịch nghĩ gì. Kịch bạn vẫn có thể để cho nhân vật chính tìm ra tung tích thủ phạm mà không cần để khán giả đoán được trước hay biết được trước cơ mà.

Diễn xuất dàn diễn viên cũng không thuyết phục mình lắm, đặc biệt là nam chính. Thi thoảng mình còn thấy vẻ gượng gạo trên gương mặt anh ta khi anh ta trợn mắt mắng mỏ đàn em.

Thật đáng tiếc vì lẽ ra Tunnel cũng có thể xuất sắc như Signal, nếu kịch bản chắc tay hơn và dàn diễn viên thuyết phục hơn một chút, bởi đạo điễn đã làm được những thước phim đã rất chân thực và rất đẹp rồi. Âm nhạc thì mình không có chút ấn tượng nào.


P/S: Ost của Signal. Âm nhạc quả là có thể nói lên được gu của đạo diễn, và đôi khi mình có thể biết phim đó có hợp gu mình hay không vì mấy bài ost. Ví dụ như K2 chẳng hạn.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét