Thứ Ba, 17 tháng 12, 2019

Và những ngày thuộc về phim ngôn tình

Dạo này công việc khá bận và áp lực, nên mình bỗng dưng rửng mỡ muốn xem phim ngôn tình, mà nhất định là ngôn tình sủng, chứ không phải là ngôn tình ngược như vẫn thường thích. Công việc đã đủ mệt mỏi rồi, nên mình không muốn đau đầu khi xem phim nữa. Mình chỉ muốn xem những gì ngọt ngào, dịu dàng, mộng mơ. Và thế là thời kì cày phim ngôn tình thanh xuân vườn trường bắt đầu.

Thực lòng mà nói thì mình không thích ngôn tình tổng tài - nhân viên lắm. Dù đã già nhưng mình thích xem phim thanh xuân vườn trường, bởi những tình cảm trong đó thật đẹp đẽ, dù là mộng mơ nhưng nó cũng chưa hẳn xa rời thực tế lắm, bởi các nhân vật nam chính trong đó dù được tô vẽ hoàn hảo ra sao thì vẫn mang hình dáng của những hotboy học đường mà ta có thể bắt gặp đâu đó ngoài đời thực.

Mở màn cho chuỗi ngôn tình là "Gửi thời thanh xuân ấm áp của chúng ta". Phải nói là phim cực kì dễ thương. Các bộ ngôn tình mình xem thì thường tập trung khai thác tâm lí và hành động của nhân vật nữ, nhưng phim này có những phân cảnh miêu tả sự ngố tàu của nam chính (cùng tập đoàn phòng thí nghiệm vật lý) khá hài hước. Tính cách nhân vật nữ chính và nam chính cũng như các nhân vật phụ khác đều đáng yêu, không bị làm quá mà thành phản cảm như 1 số phim teen khác. Phim không cố tình miễn cưỡng tạo vẻ kun ngầu cho nam chính, hay nét cá tính cho nữ chính. Mọi thứ đều vừa phải và dễ đồng cảm. Diễn xuất của diễn viên trong phim theo mình là trọn vẹn. Ngoại hình các diễn viên đều sáng, đặc biệt là hai bạn nam nữ chính. Cốt truyện phim dù không có gì đặc sắc nhưng cực kì dễ thương. Nói chung nhận xét về phim thì mình không biết nói gì hơn ngoài hai từ dễ thương.

Phim thứ 2 là "A little thing called first love", bộ phim khiến mình dành phần lớn thời gian để đoán xem phim do Đài Loan hay đại lục làm, và giờ mình vẫn chưa có câu trả lời. Mình phân vân xuất xứ của nó vì bộ phim ngây ngô đúng kiểu Đài Loan, với những nhân vật kì cục, ví dụ như nhân vật cô giáo thiết kế thời trang. Phim khá dễ thương. Nếu cho điểm "Thanh xuân ấm áp" là 9/10, thì A little thing sẽ là 5. Phim kể về 1 cô gái yêu đơn phương một đàn anh khóa trên từ hồi cấp 3 lên tới tới tận đại học. Nhìn chung là cốt truyện có vẻ khá ổn dù không có gì mới mẻ đặc sắc, nhưng chính bản thân các nhân vật và mối quan hệ của các nhân vật được xây dựng khá nhạt. Mình không thấy lý do để nam chính thích nữ chính. Tình cảm của nam phụ với nữ chính còn có vẻ hợp logic hơn. Thật ra phim không đến nỗi tệ, đủ để các cháu phan gơn mộng mơ. Nhưng mình già rồi, nên mình cần cái gì đó thật hơn một chút.

Và may mắn là tiếp theo đó mình xem "Unrequited love", tên tiếng Trung là "Thầm yêu: Quất sinh hoài nam". Phim cũng nói về tình yêu đơn phương của một cô gái dành cho hot boy của trường từ cấp 3 lên tận đại học. Phim có không khí khá buồn, khá lãng mạn, nhưng với mình, nó khá chân thật, nhưng không vì thế mà thiếu đi sự ngọt ngào trong những phân cảnh của nam nữ chính. Tính cách nhân vật nữ khá cứng, mộng mơ, sống nội tâm, không ngây thơ hồn nhiên như nhân vật nữ chính ở hai phim trước, nhưng mình thích kiểu nhân vật nữ chính như vậy nhất. Nam chính cũng không đẹp theo kiểu tiểu thịt tươi công tử bột trắng muốt mà trông khá rắn rỏi, da ngăm. Diễn xuất nữ chính ổn, diễn xuất nam chính thì chưa thỏa mãn mình lắm. Không hẳn nam chính diễn dở, mà chỉ vì mình thấy vẫn có thể tốt hơn nữa, có thể làm mình rung động thêm nữa. Mà có khi đó không phải lỗi của diễn viên, có thể đó là vấn đề kịch bản thôi. Nhưng dù sao thì đây cũng là một bộ phim khiến mình khá thỏa mãn.

Thời kì hường phấn mộng mơ của mình vẫn chưa kết thúc. Nhưng mình không thể tìm thêm phim nào tương tự như Quất sinh Hoài nam nữa. Mình có xem thử Anh chỉ thích em, nhưng không cảm nổi diễn xuất của nữ chính, dù cô ấy rất xinh đẹp. Mình thực sự muốn tiếp tục đắm chìm trong không khí ngôn tình ngọt ngào hường phấn này huhu.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét