1. Thả ba tin nhắn giữa đêm. Không cái reply nào.
Cảm thấy nỗi cô đơn của mình đang đặc lại.
Mẹ kiếp. Đáng đời mình.
Đó là lý do mà mình chỉ nên làm bạn với câu chữ đó.
2. Sáng nay đi làm trong một cơn mưa dịu dàng và như thể những cơn mưa của tháng Tám năm ngoái. Những cơn mưa đến trong những ngày mà mình đã sống trong những bài thơ hoang đường. Những bài thơ khiến mình không còn ghét mưa.
3. Cuối cùng thì Mặt trời cũng chịu kết thúc kỳ nghỉ Đông và xuất hiện trở lại cùng lũ mây xanh.
Nắng khiến không gian nhẹ và xốp hơn. Những cảm xúc tích cực trôi lơ lửng trong không khí. Như lúc mình mình đứng cạnh một khung cửa sổ cũ kỹ trong lúc chờ lũ học sinh mở cửa, nghe tiếng piano cọc cạch vang từ ngôi nhà bên cạnh. Tiếng piano làm loãng không gian, không cho nỗi cô đơn được gia tăng mật độ.
Yên bình.
5. Em đóng cửa facebook
Nhằm ngăn chặn thời gian
Anh ở kia đâu biết
Nơi này em đang tan.
(Bị mất khổ thứ 2 mà mình rất thích, giờ đếch nhớ được)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét