Thi thoảng trong những giấc mơ hạnh phúc, tôi mơ thấy cậu bạn lớp Pháp mà tôi thích hồi lớp 10. Trong mơ cậu ấy vẫn luôn như thế, là ánh dương rực rỡ mà tôi không thể nào với tới được, chỉ có thể đứng từ xa nhìn ngắm và mơ mộng.
Tuổi dậy thì của tôi rất kinh khủng. Cô đơn, yếu đuối, nổi loạn, sai lầm. Có lẽ cậu ấy chính là ký ức đẹp đẽ duy nhất của tôi trong những ngày ấy, là lối thoát duy nhất dẫn tôi thoát ra ngoài đau đớn mỗi khi nhớ về thời cấp 3, nên tới tận bây giờ, trong tiềm thức của tôi, cậu ấy vẫn là hiện thân của những gì ngọt ngào và đẹp đẽ nhất.
Năm ngoái, tôi tìm được facebook của cậu ấy. Tôi chỉ dám nhấn nút theo dõi chứ không dám kết bạn. Thật may mắn là giờ ở tuổi này, cậu ấy vẫn như thế, vẫn đẹp đẽ và rực rỡ như ánh dương. Tôi vẫn chỉ có thể đứng từ xa nhìn ngắm, và chúc cho những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với cậu ấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét