Vẻ đẹp của một cái dây phơi treo đầy quần áo mới giặt xong cũng mang vẻ đẹp giản dị, bình yên, đủ đầy như một bức tranh tĩnh vật hoa quả vậy. Khi ngắm những quả cherry rơi vung vãi tung tóe trên mặt đất, tôi cũng có cảm giác thoải mái tràn trề như khi tôi nhìn những chiếc quần, áo, váy còn ướt đủ màu sắc kiểu dáng treo lơ lửng trên dây phơi, lay động nhè nhẹ trong không khí. Nhiều hơn một bức tranh tĩnh vật, một chiếc dây phơi còn treo đầy quần áo còn là một cái gì đó rất đỗi thân thuộc. Như thể hình ảnh đó chứa đựng tất cả những bình yên nhất của đời người.
Khi đứng đó trong nắng sớm mùa thu và nhìn cái dây phơi treo đầy quần áo mình vừa mới giặt xong, tôi cảm thấy như mình đang nhập vào một trạng thái thiền định ngắn ngủi. Như một nhân vật phản diện tôi không nhớ tên trong Heroes đã nói rằng ông ta cảm thấy nấu ăn cũng giống như đang thiền vậy. Với tôi lúc đó, thế giới không còn tồn tại lo nghĩ toan tính gì cả, mà chỉ còn chiếc dây phơi quần áo bình yên rực rỡ kia thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét