Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Gánh nặng.

Khi em giúp một người xa lạ
Đi lạc đường giữa một sớm tinh mơ
Anh biết không em thấy mình xa lạ
Với niềm vui vừa đến bất ngờ.

1. Có nhiều người hỏi mình ở cách đây có xa không, và tỏ ra ái ngại khi mình trả lời là 5km. Họ bảo mình đạp xe xa như vậy chắc mệt lắm. Trời ơi, mình chỉ muốn cười thật to cho họ hiểu là thực sự mình không mệt chút nào. Thậm chí nhiều hôm, vì quãng đường 5km quá ngắn nên trước khi đến chỗ làm, mình còn đạp xe lòng vòng quanh cái French Quarter chán chê cho đã kìa!

Mà làm sao họ, những kẻ mang theo gánh nặng nhiên liệu và khí thải khi di chuyển, có thể cảm nhận được niềm vui thơ trẻ khỏe mạnh của mình - một người chỉ mang gánh nặng về trọng lực khi đạp xe trên đường!

2. Đọc đến đoạn Ayn Rand viết về thời thơ ấu của Ellsworth rồi. Hay quá. Đây là đoạn hay nhất từ đầu tới giờ. Ngay từ lúc Ellsworth xuất hiện lần đầu tiên và phun ra cái mớ lý thuyết kinh tởm về ý nghĩa của kiến trúc  gì gì đó với đầy tính áp đặt là mình đã ngờ ngợ rằng lão già này chả phải tay vừa đâu!

 3. Muốn viết một cái gì đó về trăng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét