Mình tự hỏi tại sao chúng ta không thể ngủ gầm cầu hoặc trong hang. Tại sao con người lại phải xây những căn nhà ấm êm sang trọng?
Có phải vì chúng ta quá yếu đuối? Chúng ta quá yếu nếu trần trụi trước thiên nhiên? Ban đầu, chúng ta biết che những phần dễ tổn thương trên cơ thể nhất, đó là các bộ phận sinh dục, sau đó sự che chắn tiến lên thành những gì mà ngày nay chúng ta gọi là quần áo. Nhiều kẻ đã gán cho những thứ che chắn này những ý nghĩa vớ vẩn to tát mà họ gọi là Thời trang. Nó đã tiến hóa thành những thứ kệch cỡm nhằm đem lại giá trị phổ cập tên tuổi cho một số kẻ không thể nổi tiếng bằng tài năng.
Sau khi che phủ cơ thể, con người còn có nhu cầu che phủ cả không gian sinh hoạt. Và chúng ta có cái gọi là nhà để bảo vệ chúng ta khỏi những biến đổi bất lợi của thiên nhiên. Rồi chúng ta xây nên những tòa lâu đài tôn giáo và tín ngưỡng để bảo vệ và che chở cho chúng ta khỏi những nỗi sợ hãi khi ta lang thang mông lung trong cuộc đời này mà không biết ta là ai và ta đang ở đâu.
Tất cả những gì chúng ta có được ngày nay, là kết quả của sự tiến hóa suốt hàng triệu năm. Nhu cầu tiến hóa phát sinh là bởi sự yếu đuối của con người. Chúng ta quá yếu đuối. Cho dù chúng ta có ngụy trang bằng tất cả những vú khí có được từ sự tiến hóa này thì chúng ta vẫn chỉ là những sinh vật yếu đuối mà thôi.
2. Năm ngoái khi xem một bộ phim truyền hình Hàn Quốc tên là "I do I do", ở khoảng tập 3 tập 4 gì đó, trong một phân cảnh nào đó có 2 nhân vật phụ ngồi trong một quán cà phê sang trọng, tôi đã nhìn thấy trên tường của quán cà phê đó một bức tranh tĩnh vật vẽ những quả cherry vung vãi trên mặt đất. Thực tình mà nói thì tôi chẳng hiểu gì về hội họa. Tôi chẳng hiểu gì về Ấn tượng hay Hiện thực, nhưng bức tranh treo tường đó gợi cho tôi một sự bình yên đủ đầy ghê gớm. Tôi đã cố gắng xem đi xem lại mấy tập phim đó, nhưng rốt cuộc không tìm thấy cái phân đoạn đó ở đâu nữa. Tôi cũng ngồi tìm trên mạng cả ngày, nhưng vẫn không thấy bức tranh tôi muốn tìm. Thôi đành chắp vá tạm nỗi nhớ của mình bằng những bức tranh cherry khác vậy.
Tranh của Antoine Vollon
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét