Hôm nay em đã chứng kiến một việc em chưa từng được chứng kiến, dù trước đó đã được nghe đến rất nhiều lần. Đó là sự cuồng nhiệt của các fan cuồng K-pop. Anh biết không, em đã cười ngặt nghẽo suốt cả mấy chục phút như một con điên khi đứng trên con phố Gia Ngư chứng kiến đoàn fan cuồng lũ lượt đi ngang qua mắt em. Em chưa từng thấy nhiều người cuồng nhiệt như thế. Và em thấy vui. Rất vui. Anh ạ. Họ kéo nhau đi xem thần tượng. Còn em đi xem họ.
Cần phải hội đủ một số yếu tố tâm lý và hoàn cảnh để có thể thích một điều gì đó. Em, một đứa lãng mạn và mơ mộng như một thiếu nữ đang độ tuổi dậy thì, em cũng thích xem phim Hàn Quốc và nghe một số ca khúc Hàn Quốc. Các bạn fan cuồng K-pop, các bạn có lẽ cũng rất mơ mộng, rất trẻ, và đủ đầy về mặt vật chất ở một mức độ nào đó. Tuy em không thể hiểu nổi tại sao người ta, dù già hay trẻ, lại có thể trở nên cuồng nhiệt đến mức quên mình như vậy, em cũng biết rằng em sẽ không thích đa số những bạn trẻ trong cái đám fan cuồng ấy, cũng như không thích đại đa số nhân loại này, nhưng em không ghét họ, em không ghét những con người trẻ tuổi đang bị dư luận của những người lớn tuổi đạo đức thật hoặc đạo đức giả lên án gay gắt ấy. Em không ghét họ trong việc thể hiện tình cảm cuồng nhiệt của mình với những người mà họ mến mộ. Họ hội tụ đủ yếu tố và hoàn cảnh để thích K-pop cuồng nhiệt, em lấy lý do gì để lên án họ đây?
Thích một điều gì đó đến mức mê muội, theo em, cũng chẳng có gì là đáng lên án cả. Em thấy sự cuồng nhiệt này có phần rất dễ thương. Nó khiến em cảm thấy xúc động khủng khiếp như thể sự hâm mộ đó là dành cho em vậy. Có thể nó không tốt trong mắt nhiều người, nhưng em còn ghét hơn nếu ai đó chẳng có lấy một điều gì đó trong đời để mê muội vì nó. Em không thích những kẻ lẳng lặng tẻ nhạt đi qua cuộc đời, không cho cuộc sống này gì khác ngoài cứt và đái. So với họ, dù sao, các bạn trẻ fan cuồng K-pop cũng để lại một ấn tượng gì đó lớn hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét