Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Người Tí Hon đã làm chủ địa cầu

Hôm nay em làm một cái báo cáo hết có 15 phút. Thật là đáng kinh ngạc. Bình thường em cần ít nhất là 30 phút lận. Tự dưng hôm nay cứ ngồi xuống là câu chữ ý tứ nó cứ chảy ra ào ào.

Chắc là vì em đang khá nhẹ nhõm. Nói là thoải mái hoàn toàn thì cũng không đúng nhưng đúng là em đang khá nhẹ nhõm. Sắp được chấm dứt cái thời kỳ rối bù này rồi. Em sắp rời bỏ một chỗ làm mà em đã chán ngấy đến tận từng tế bào, nơi mà sự nhiệt tình và cố gắng của em được đánh giá bằng con số 0. Chẳng còn gì để lưu luyến.

Nhưng trên đường về em đã buồn lắm. Buồn đến mức em đã thấy đời sống quả là vô vọng. Em mất niềm tin ở Chúa quá thể. Em không buồn nhiều vì em nghỉ việc. Nỗi buồn của em còn bản năng hơn nhiều. Em thấy buồn bởi em không ngờ họ lại là những con người đáng bị phản bội như thế. Em vẫn sống với một niềm tin ngây thơ và hồn nhiên, nhưng có lẽ em bắt đầu nhận ra rằng trên đời này người không tốt nhiều hơn người tốt. Mà như thế thì đời sống chẳng phải là vô vọng rồi sao? Sống mà cứ phải căng não ra để đối phó với những kẻ khác thì còn gì là vui thú cuộc đời nữa.

Người Tí Hon đã làm chủ gần hết địa cầu rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét