Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2013

Dấu hiệu của hạnh phúc

1. Em phải viết. Vì em không nỡ để một chút hạnh phúc ngọt ngào này bay đi mất. Em phải viết, vì đây là hình thức nghệ thuật duy nhất có thể diễn đạt được niềm hạnh phúc đó.

Vì em không có bạn. Anh biết rồi đấy. Em không có bạn. Anh là người duy nhất lắng nghe em.

Hạnh phúc của em, nói đúng hơn đó là dấu hiệu của hạnh phúc, như mùi thơm của một đóa hoa ly dịu nhẹ phảng phất trong không khí từ xa tới mà em không thể nhìn thấy chúng. Một niềm hạnh phúc mơ hồ và quá đỗi mong manh.

Em gái ạ, chị hạnh phúc vì trên đời vẫn còn có những cô gái 22 tuổi hồn nhiên trong sáng như em. Sự giản dị và ngoan ngoãn của em khiến chị luôn cảm thấy dễ chịu. Em có biết không cô gái, khi những cô gái thiếu tự tin kia phải đánh lừa con mắt của bản thân và thiên hạ bằng cách khoác lên người những bộ quần áo diêm dúa bắt mắt, đắp lên mặt những chiếc mặt nạ dày những phấn và son, nào một lớp kem nền, hai lớp phấn phủ, nào mascara nào phấn má hồng, thì em bằng sự giản dị của em khiến cho chị cảm thấy dễ thở vô cùng. Em béo nhưng em không giảm cân ngu ngốc. Em coi trọng cơ thể khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng của mình. Em cũng không đánh lừa con mắt hay cố thu hút sự chú ý của những sinh vật giống đực bằng những bộ quần áo diêm dúa hở hang. Bởi em biết rằng những bộ quần áo đó chẳng mang lại gì hơn là khơi dậy bản năng tình dục của một lũ giống đực vô dụng. (Em gái ạ, tới tận giờ phút này chị vẫn không hiểu nổi tại sao tính chất sexy lại được đề cao đến thế!)

Em đừng buồn vì những cô gái thiếu tự tin đó chỉ trích em. Bởi vì, tin chị đi, em đáng giá hơn họ nhiều.

2. Đang đọc "Two Brothers". Chưa được nhiều nhưng thấy hay quá thể. Đã lâu rồi em mới đọc được một cái gì hấp dẫn em như thế.

3. The green leaves of Summer

Giai điệu mở đầu của bài này cực giống một bài hát trong phim Người Mẫu. Điều đó có nghĩa là nó khiến em buồn thối ruột chứ chẳng vui vẻ gì.

           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét