Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013

Nhạt nhẽo.

Cảm thấy cuộc sống hiện tại của em quá ư là nhạt nhẽo. Nhạt nhẽo đến mức khó thở.

Có lẽ vì em đang sống với hiện thực. Mà tất thảy hiện thực đều nhạt nhẽo. Chỉ có tưởng tượng mới phi thường. Chỉ có tưởng tượng mới đưa ta vượt lên trên những khuôn khổ sáo rỗng và vô nghĩa. Chỉ có tưởng tượng mới mở đường cho những phát minh và tiến hóa của xã hội, dù sự tiến hóa này cũng chẳng ra gì. Thế giới mà ta đang sống chính là kết quả của trí tưởng tượng. Và em không thể nào chịu đựng được những kẻ có trí tưởng tượng nghèo nàn.

Vì thế mà em lại đang bắt đầu lang thang trong những tưởng tượng của những kẻ khác. Và của chính bản thân em. Những mong thoát khỏi cái hiện thực nhạt nhẽo này, nhưng chẳng ích gì. Hiện thực nhạt nhẽo vẫn còn đó. Luôn luôn ở đó. Chỉ luôn chờ em sụp đổ mà thôi.

Mà em thì sắp sụp đổ mất rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét