"Tôi thấy mình thật may mắn khi gặp được cô, một đứa con gái dù trải qua một tấn bi kịch tuổi thơ nhưng vẫn hồn nhiên và đáng yêu như một nhân vật không có thực, người đã giúp tôi dần bóc tách những lớp nội tâm của mình bằng một sự đồng cảm mơ hồ và không phán xét, chứ không phải là những lời an ủi đạo đức giả mà lũ người ngoài kia sẵn sàng phọt ra để đổi lấy sự dễ chịu dễ dãi của người nghe. Tuy trong cơn đao đần đĩ đượi của ngày hôm qua tôi đã nói linh tinh nhằm bi kịch hóa sự cô đơn chết dẫm của mình, tôi vẫn nghĩ chúng ta sẽ đ' xa nhau đâu. Vì tình bạn nó đ' lắm chuyện như tình yêu. Tình bạn là một thứ mà nhờ cô, tôi đã thấy nó cao đẹp và đáng trân trọng vãi tè. Tuy nó cũng như tình yêu, sẽ thay đổi biến tướng theo tâm tính của con người, nhưng tình bạn của chúng ta đã được xây dựng trên sự đồng cảm về bản năng và lý trí sâu sắc, và tôn trọng sự khác biệt, mà những thứ đó thì khó thay đổi lắm. Cô cũng hãy tin như vậy cho nó trữ tình đẹp đẽ nha."
(Trích "Bức thư hớn hở" cô Ngọc gửi cô Trang ngày 16.09.2014, rút ra từ tuyển tập thư "How I met your father")
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét