*Chị Ngọc ơi,
Sáng hôm nay em xem một clip đẹp quá. Nó là đoạn nhạc "Yesterday when I was young" trong phim khỉ gió nào đó mà Lee Byung Hun là một thằng có nụ cười đẹp trai khủng khiếp, còn Soo Ae là cô gái mong manh sương khói như bước ra từ thế giới nào đó toàn những màu sắc rực rỡ dịu dàng vậy. Chị đã xem phim này chưa? Ôi tình bạn ơi! Em nghĩ Lee Byung Hun là thằng đẹp trai nhất Hàn Quốc mất. Em đoán chừng đây là bộ phim tình cảm có mô típ muôn thuở đau lòng, hai nhân vật chính yêu nhau vãi đái nhưng hem đến được với nhau. Tình yêu ấy vừa trong trắng, vừa đớn đau dữ dội. Và cuối cùng, tất cả chỉ còn lại là những hoài niệm day dứt suốt cuộc đời. Mẹ kiếp, cứ thấy ánh mắt chúng nó là tim gà của em lại nhói lên một cơn đĩ đượi. Em muốn xem phim ấy ngay lập tức. Và em cũng đã thèm yêu kinh khủng. Tại sao mấy nhân vật trong phim và văn thơ chúng nó lại "có tâm hồn" như thế, sao tất cả con người trên đời này đều không như phim để em tha hồ lựa chọn chứ, tại sao thực tế cuộc sống lại tống vào họng em toàn bọn xôi thịt nhan nhản như thế? Em hận! Mấy thằng cha em gặp đều cho em cảm giác chúng nó mang bóng dáng tẻ nhạt vãi tè của thằng bồ con Midori là sao? Suy nghĩ của em hạn hẹp vãi tè. Huhu.
Tối qua, trong cơn say nước chè sến sẩm, em đã ngồi đọc lại Rừng Na Uy, đoạn Midori tỏ tình với Toru, thế là em xúc động đến phát khóc. Em đã đọc đoạn ấy nhiều lần, nhưng rõ ràng là tác dụng của nước chè đã khiến em thấy đoạn hội thoại ấy tuyệt vời và đẹp đẽ đến nao lòng. Thật là một xúc cảm mãnh liệt.
Tình yêu bố láo của hai đứa nó là thứ vô cùng thuần khiết. Chỉ có bọn đéo biết đọc mới coi thường những câu chuyện của hai đứa nó rồi khinh bỉ rằng đó là dâm dục. Từ lâu, em vẫn mong mình được yêu một cách thuần khiết như thế. Hai đứa sẽ cùng xem phim con heo với nhau, nhưng thằng cha ấy sẽ chẳng buồn để ý đến những chi tiết lặp đi lặp lại trong phim, mà chỉ chăm chú ngắm một đứa đáng yêu như em thôi. Chúng em sẽ nói những chuyện tục tĩu, nhưng em có thể yên tâm bên nó, dúi đầu vào ngực nó mà ngủ ngon lành như con cún, sau đó nó sẽ dậy đọc sách. Thật là ngốc nghếch đúng không, nhưng chính là em đã mỉm cười hạnh phúc khi thấy bọn chúng ngốc nghếch như thế đấy. Chúng em sẽ làm tình bằng tình yêu và lí trí, bằng khao khát được giao tiếp với nhau chứ không phải chỉ đơn thuần bằng sự dẫn dắt của hóc môn tình dục và mục đích duy trì nòi giống. Ôi! Nhưng ai có thể yêu em như thế chứ? Chỉ có con bò Toru thôi.
"Nào, nói gì với tớ đi chứ," Midori nói, vùi mặt vào ngực tôi.
"Cậu muốn tớ nói gì đây?"
"Gì cũng được. Cái gì làm tớ thích ấy."
"Cậu thật xinh," tôi nói.
"Midori," cô nói. "Nói tên tớ ấy."
"Cậu thật xinh, Midori à," tôi chỉnh lại.
"Thật xinh nghĩa là sao?"
"Xinh đến nỗi núi non mềm sụm xuống và đại dương khô hết đi."*
(Trích lá thư điện tử cô Trang gửi cô Ngọc ngày 09.09.2014, rút ra từ tuyển tập thư "How I met your father")
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét