Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

Viết vội cho những người yêu

Trời lúc mưa lúc nắng, dở dở hâm hâm như bao đời nay ổng/ bả vẫn thế. Trong tâm trạng đao đần vô cùng vì nghe đi nghe lại một bài hát buồn, tôi dành cả buổi sáng để nhìn lại cái hành trình 5 năm trên Fuckbook của mình. Cứ như thể tôi được gặp lại những mình khác của nhiều năm trước.

Tôi nghĩ rằng khoảng thời gian hạnh phúc nhất từ trước tới giờ trên Fb này là tầm này năm ngoái, mở rộng ra là nửa cuối của năm 2013, đó là khoảng thời gian mà tôi có nhiều sự giao tiếp nhất với anh Nguyễn Thế Hoàng Linh, và bị choáng ngợp bởi sự tự do và sáng tạo trong tư tưởng cũng như thơ ca của ảnh. Thời gian quen biết ảnh là thời gian mà tôi có nhiều cực khoái nhất về mặt thẩm mỹ trong ngôn từ, đến nỗi, tôi đã nghĩ rằng, mình còn yêu ảnh nhiều hơn cả người yêu đương thời lúc đó. Lúc đó tôi nghĩ rằng, họ là hai người đàn ông mà tôi không thể tìm người thay thế trong đời.

Đó là vì tôi không biết rằng, một ngày tôi sẽ gặp được cậu, người có thể thay thế cùng lúc được cả hai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét