Desperate Housewives không nghi ngờ gì là một trong những bộ phim truyền hình hay nhất mà tôi từng xem. Phim không lên mặt dạy đời, không theo kiểu ăn miếng trả miếng với đời đại loại như kiểu "người làm điều ác phải đền tội." Những tình tiết trong phim là thực tế được phóng đại nhằm mục đích gây cười và gây một số thứ khác. Đây là series phim truyền hình duy nhất mà tôi xem đầy đủ từ đầu đến cuối, cả 8 phần không bỏ sót một phút nào, thậm chí có những tập còn xem lại tới mấy lần, và cũng là series đầu tiên mà tôi xem chay - không phụ đề, không thuyết minh.
Trong những bà nội trợ, tôi chỉ không thích Susan (nếu tôi không nhầm thì cô ta là một Song Ngư). Những phần đầu tôi thích Gaby nhất, và đến hết phim tôi vẫn thích nàng. Lynette thì tôi luôn thích, vì nàng mạnh mẽ và thông minh (tôi không biết nàng cung gì nhưng tôi thấy quen lắm). Càng về những season sau thì tôi càng thích Bree (ngoại trừ phần 8, phần dở nhất trong tất cả các phần, vì tôi ghét khi thấy ai cao thượng quá). Tôi có cảm giác nàng là một Xử Nữ điển hình từ trong răng. Dù nàng luôn giữ phong thái thanh lịch cổ điển cứng nhắc, nhưng nàng đích thị là một quả bom thực thụ. Chỉ có Xử Nữ mới có thể đồng thời vừa trong sáng vừa quyến rũ, vừa thánh thiện vừa tội lỗi như nàng.
Mà nói về các nàng nội trợ thế đủ rồi, tôi viết cái này không phải để nói về các nàng mà là để nói về những bài hát. Những bài hát mà khi nghe nó, tôi luôn nhớ rằng, tôi biết đến bài hát này nhờ xem Desperate Housewives.
1. I've never been to me - Charlenne.

2. I love you for sentimental reason - Nat King Cole.
Nat King Cole thì quá nổi tiếng rồi. Nhưng tôi không phải là fan của Jazz cũng như không bao giờ vì ai đó nổi tiếng thành huyền thoại mà đi tìm nghe ca khúc của họ. Tôi chỉ nghe những gì lọt vào tai, nếu thấy hay thì sẽ đi tìm để nghe lại. Đối với tôi, "sự yêu, sự ghét ở đời/ cũng cần có duyên mới được" (trích từ một cái comment của tôi trên Facebook của Nguyễn Thế Hoàng Linh). I love you for sentimental reason được mở lúc Bree khiêu vũ với Orson (chả nhớ phần 6 hay 7) và tôi thích ngay lập tức. Nhưng sau đó, cũng không nghe lại nhiều.
3. Madame Butterfly - trích từ vở nhạc kịch Madame Butterfly của Puccini.
Trái ngược với I love you for sentimental reason, đến giờ tôi vẫn nghe Madame Butterfly khá thường xuyên. Đây là một trong những bài hát mà tôi thích nhất. Lần đầu tiên tôi nghe Madame Butterfly là khi Katherine đến thăm Orson, lúc đó đã nghi ngờ Bree ngoại tình. Có thể nói, Madame Butterfly chính là tình yêu chung thủy và vô vọng của Orson dành cho Bree. Thỉnh thoảng tôi vẫn luôn tự hỏi tại sao một quý ngài thích Madame Butterfly như Orson lại có thể làm những điều như thế?
4. Amazing Grace.
Không thích cả Susan lẫn Mike, nhưng cái chết của Mike đã mang lại cho tôi môt bài hát mới (Susan là sao chổi chăng, hẳn là cổ rất mất lòng biên kịch nên hai người đàn ông kết hôn với cô đều chẳng có kết cục tốt đẹp gì). Renee hát Amazing Grace trong đám tang của Mike. Phải nói Vanessa Williams là Hoa hậu đẹp và hát hay nhất. Khi viết những dòng này, tôi lại phải mở Youtube ra để nghe nàng hát lại một lần nữa.
Desperate Housewives đã dừng lại ở phần 8 và nên dừng lại ở phần 8. Tôi sẽ không biết thêm được một bài hát nào nhờ series này nữa, nhưng đây chắc chắn là một bộ phim truyền hình tôi không bao giờ quên. Cũng như tôi không bao giờ quên Madame Butterfly và Amazing Grace vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét