Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012
Nhớ như điên.
Tự dưng tôi nhớ như điên tới những gì giản đơn trong trẻo. Như những cuốn sách không thể nhớ nổi nội dung mà tôi đã đọc suốt cả thời cấp một và cấp hai. Những cuốn sách phiêu lưu cổ điển, không triết lý siêu thực. Những cuốn sách miêu tả tâm lý nhân vật một cách trực diện rõ ràng, như cuốn Suối nguồn mà tôi đang đọc những ngày này.
Điều điên rồ nhất trong nỗi nhớ rộng thênh thang này, là tôi đang thèm xem lại một bộ phim truyền hình Nam Mỹ, cái thể loại phim truyền hình dài mấy trăm tập giai như giẻ rách mà ranh giới thiện ác tốt xấu rất rõ ràng, tình tiết loằng ngoằng quan hệ rối rắm như một mớ rau muống gặp hạn. Ôi, ngày trước tôi ghét nhất là mấy cái phim như này đấy! Nhưng hôm nay, lần đầu tiên tôi thèm xem một bộ phim truyền hình Nam Mỹ. Tôi muốn thấy rằng cuộc đời vẫn thật đẹp, vẫn thật công bằng, người tốt rồi sẽ được hạnh phúc.
Tôi 25 tuổi, những ngày này hay phát biểu quan điểm cá nhân và văng tục trên Facebook, nhưng tôi chưa từng thấy tôi trong sáng và hiền lành như những ngày nhớ như điên này. Tôi 25 tuổi, chưa va chạm với xã hội nhiều bằng những đứa cùng trang lứa, cũng chưa phải là đã sống một quãng đời dài miệt mài chán nản, nhưng những trải nghiệm trong sự thay đổi nhân cách của bản thân đủ để khiến tôi học cách không phán xét. Tôi có thể yêu hay ghét mãnh liệt đối với những người có tình yêu hay tình ghét giống hoặc trái ngược tôi, nhưng tôi đã học được cách không phán xét đúng sai trong sở thích của người khác.
Tôi bây giờ, quá ngột ngạt sau những tháng ngày lăn lộn với những câu chuyện siêu thực của Murakami, quá mệt mỏi sau khi ngụp lặn trong những nỗi buồn bản năng sâu sắc vị kỉ của những zai xinh gái đẹp thành thị vung vãi tung tóe trên blog và Facebook, chỉ muốn tìm về những gì trong trẻo và giản dị nhất. Sau những ngày chán ghét nhân loại cùng cực và cho rằng đời là phù du ảo ảnh, tôi muốn tìm thấy những hạnh phúc có thể sờ mó được. Trời ơi, tự dưng cảm thấy cuộc đời mình đang sống trước giờ nó không hề giống với một cuộc đời.
Hãy giúp tôi thay đổi.
*Autumn bank of the Seine near Bougival - Alfred Sisley. Trên mạng thấy toàn các ảnh màu nhạt hơn ảnh này, cơ mà mình thấy màu sắc như này mới hợp với nỗi nhớ của mình bây giờ*
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét