Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

Lâu lắm mới say.


*The river Bennecourt - Claude Monet. Mình thích ánh nắng trong này quá. Bức tranh thật sáng. Màu sắc thật dễ chịu. Nó làm sáng lòng mình trong những lúc u ám thế này*

Nửa đêm mở mắt thấy đêm nghiêng ngả
Mà đời mình còn nghiêng hơn cả đêm kia
(Nhân một dịp say 3 năm trước)

Hôm qua say.

Lâu lắm mới tham dự một buổi tụ tập nhậu nhẹt. Kết quả là mình uống 5 chén rượu và độ 2 chai bia. Đầu óc lâng lâng choáng váng, nhưng vẫn chưa say đến mức làm ra những điều ngu ngốc.

Lúc say và cả bây giờ nữa, thấy đời thật nhạt. Nhạt quá. Nhiều người trong quá khứ cứ lướt qua trong trí nhớ. Nhưng không đọng lại một ai cả. Cuối cùng chỉ còn một vạt trống toang hoác trong tim.

Không nhớ ai hết. Kể cả người ấy.

Đời nhạt quá.

Nhạt vô cùng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét