Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

Một thứ niềm vui.


 *Springtime - Claude Monet. Sao nhìn tranh của ông này thấy dễ chịu quá chừng*

Và có những lúc tôi ngồi xuống
Nhìn tôi trong đêm - một tôi khác
Đời kêu tên tôi - một tôi khác
(Hát vu vơ lúc tắt đèn đứng bên cửa sổ tối hôm qua)

Hôm nay không phải là sinh nhật thật của tôi. Chỉ là sinh nhật trên giấy khai sinh thôi. Nhưng tôi vui lắm.

Sáng sớm có người nhắn tin chúc mừng sinh nhật. Đến chỗ làm còn nhận được quà của mấy đứa em gái. Sao tôi thấy vui quá. Trước đây tôi đâu có thích mấy cái thứ ồn ào kiểu như thế. Cái loại niềm vui này là thứ mà tôi rất ít khi cảm nhận được. Cái niềm vui mà người khác mang lại cho mình, cái thứ niềm vui ấy như một sợi dây cột tôi lại dần với cộng đồng.

Tôi nhận ra rằng cứ mở lòng mình như thế này, để cho cái bản ngã hồn nhiên trong tôi mặc sức tung hoành, bỗng cảm thấy đời sống dễ chịu hơn biết bao nhiêu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét